Menu

LoveFull 2-1 : Dường như mùa đông đã về

Đăng lúc: Thứ sáu - 01/03/2013 19:27 - Người đăng bài viết: Ngọc Trang - Đã xem: 568

Sáng sớm thúc dậy, chạm chân xuống sàn nhà.. lạnh buốt. .. Thế là mùa đông đã về. Gió lạnh làm người ta muốn tìm một chút hơi ấm, một bờ vai, một cái nắm tay ... 

(Nhạc: Nỗi nhớ mùa đông - Thu Phương)
Em còn nhớ ngày đầu tiên em gọi điện thoại lúc gần 9g tối rủ anh đi uống sinh tố không? Điều này làm anh bất ngờ lắm vì hai đứa mình chưa gặp nhau lần nào, chỉ thỉnh thoảng gửi một vài message trên blog Yahoo 360o và trao đổi số điện thoại liên lạc mà thôi.
Sau đó vài tuần, trên đường về ngang qua nhà em ở Q.10, tự dưng anh nhớ đến em và lập tức, không do dự, anh nhấc máy “alô” rủ em ra uống sinh tố. Có hai sự trùng hợp ngẫu nhiên là anh gọi đúng thời điểm mà cách đó 3 tuần em đã gọi anh và sau vài phút tìm nhà, anh nhận ra mình đã từng ở trọ 2 năm đầu của thời sinh viên cách nhà em có vài trăm mét!  Em leo lên xe và bảo anh cứ chạy đi, trong đầu em và anh lúc đó chưa biết là mình sẽ đi đâu, anh cứ chở em qua hết đường này đến đường khác, lòng vòng một hồi thì quyết định uống sinh tố ở lề đường Võ Văn Tần khúc gần Cao Thắng. Mình nói chuyện rất nhiều về công việc, sở thích và dự định trong tương lai như thể hai người quen nhau tự thuở nào. Lúc đó anh đã cố tình nói thật trôi trải để em chú ý và thế là anh có cơ hội nhìn mặt em thật rõ. Gương mặt của em trắng hồng, đầy sức sống. Anh thích đôi mắt của em, nó không to nhưng nó rất đẹp, sáng, cuốn hút và có cái gì đó một chút là thánh thiện. Rồi nụ cười tươi của em nữa, àh em có 1 cái răng bên phải hơi hơi khểnh rất đẹp, trông giống cái răng hơi hơi khểnh của ca sĩ Đoan Trang đó. Anh cũng thích đôi bàn tay của em, nó đều, không thon cũng không to. Rồi mái tóc của em nữa, nó khác so với cái hình anh xem trên blog của em, trông ở ngoài đẹp hơn, trẻ hơn và nó hợp với đôi mắt của em…
Và chắc em cũng bị anh spam nhiều SMS, yahoo message cũng như email đúng không và hình như em cảm thấy khó chịu về điều đó. Anh nghĩ vậy nên đã giãn mật độ đó một tuần chỉ có 1 tin nhắn thôi, có khi 2,3 tuần không có nữa. Sau đó vài tháng, vào một chiều thứ 7, anh nhận được tin nhắn của em tuy ngắn ngủn nhưng trong lòng thì vui “ B khỏe ko?” Thế là mình lại có cơ hội “8” bằng SMS và hẹn hò ăn tối. Lần đầu tiên đi ăn, em bảo dắt anh đi ăn thịt bò! Mà em có biết là anh không ăn được thịt bò không? Hic, loay hoay tìm giải pháp, mình đã chạy từ Q.10, sang Q.11, ra Q.5, Q.3 rồi cuối cùng quyết định ghé “Bánh mì tươi” Võ Văn Tần; một giải pháp tốt đấy chứ vì ở đây có những món ăn không phải thịt bò! Em bảo chỉ thích uống sinh tố ở những quán cóc lề đường, em quyết định dắt anh đến 1 quán nhỏ trên đường Nguyễn Lâm, gần trường Nguyễn Tri Phương, quán đó của nhà nhỏ bạn học chung với em thời cấp 2. Anh cứ tưởng là quán nào chứ, đến nơi anh mới phát hiện ra là quán đó quá quen thuộc với anh thời sinh viên, đó là quán đầu tiên mà anh ăn món “kem chiên” đó! Mình trò chuyện với nhau khá thân, em nói nhiều hơn những lần trước. Em rất thích chụp ảnh nhưng em không biết hát thậm chí là hát karaoke, anh thì anh thì thích âm nhạc, hát karaoke được, hát nhạc sóng cũng được mà! Anh đề nghị là sẽ dạy cho em hát, lúc đó em ừ ờ nên không biết là em có đồng ý hay không hay em còn giữ kẽ, một khoảng cách nào đó với anh? Anh biết em sẽ tiếp tục học ở nước ngoài, và có thể em sẽ định cư bên đó luôn. Cũng hơi buồn thật, mau thôi anh sẽ không còn được gặp em ở Việt Nam, không còn được đi ăn tối, uống sinh tố lề đường cùng em nữa rồi. Đêm đó về, anh không ngủ được, cứ nhớ về khuôn mặt của em, mái tóc em, bàn tay em và đặc biệt là đôi mắt em…
Thỉnh thoảng cái he he lạnh dạo này của Sài Gòn làm cho anh liên tưởng đến mùa đông. Cái khí trời lành lạnh của mỗi chiều tối và sáng sớm làm cho anh có cảm giác da diết, muốn được ôm ấp em vào lòng, mình thủ thỉ và chia sẽ với nhau những ưu phiền hay niềm vui của cuộc sống. Thời gian cho anh nhận ra rằng, em chỉ muốn làm bạn với anh thôi chứ không muốn tiến xa hơn nữa. Anh biết điều đó chứ!
Em à, anh không muốn vì thế mà em lánh mặt anh, anh rất trân trọng em và vẫn muốn là một người bạn thân, một người anh trai của em, được đi chơi cùng em mỗi khi em cần, dạy cho em hát bài “Chân tình” hay bài “All That I Need” mà em thích. Mỗi ngày lên mạng tìm thông tin hội thảo du học của đất nước mà em sẽ đi, spam tin đó qua SMS hay nick YM cua em. Em đừng giận anh về những SMS đó nhé. Mình hãy tiếp tục là bạn của nhau, một tình bạn đẹp và trong sáng nghe em. Và trước khi em rời Viêt Nam, em hãy cho anh 1 cơ hội được ngắm nhìn em thật kỹ, được hôn lên má em một nụ hôn tạm biệt của một người bạn, người anh trai dành cho em gái, cho anh tự đàn và hát cho em nghe bài “Nỗi nhớ mùa đông” của NS Phú Quang mà em khen anh hát hay nhé!
“….     Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Để nghe chuông chiều xa vắng
Thôi thì ru lòng mình vậy
Dường như mùa đông đã về
 
Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Mùa thu cây cầu đã gãy
Thôi thì ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về…”

Ý kiến bạn đọc

Mã chống spamThay mới