Sáng sớm thúc dậy, chạm chân xuống sàn nhà.. lạnh buốt. .. Thế là mùa đông đã về. Gió lạnh làm người ta muốn tìm một chút hơi ấm, một bờ vai, một cái nắm tay ...
"Tôi đã yêu rất nhiều… Và cũng “ghét” không ít… Để rồi, sau những vấp váp, sau những ngọt ngào và cả đắng chát, tôi nhận ra, có những thứ cảm xúc trái ngược không triệt tiêu nhau, mà nuôi sống nhau. Như thể, càng cay đắng thì...
"Chắc tớ có nói như thế nào đi nữa, cậu cũng ko thể hiểu được, tớ vui như thế nào khi có cậu làm bạn đâu. Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu vì đã luôn chia sẻ cùng tớ, từ buồn, vui đến lo lắng vẩn vơ rồi những suy nghĩ có đôi phần…dại khờ và...
"Khi người ấy không yêu em, mong em đừng mất đi sự tự tin của bản thân. Bởi vì yêu một người, không phải người ấy giỏi giang, mà đó chỉ là một thứ cảm giác. Người ấy khiến em có cảm giác đó, vì em yêu người ấy. Giống như vậy,...
"Em biết em đang buồn, nhưng ko phải vì anh.. Mà vì những gì còn lại sau câu chuyện của chúng mình. Những gì đã qua … em sẽ để dành suốt đời…"
"Có đôi khi, bạn chấp nhận buông tay không phải vì bạn không muốn tiếp tục, mà là bạn không còn sự lựa chọn nào khác"
Một buổi tối dành để nói chuyện cùng chị gái, chạy đua cùng đứa cháu gái mới hơn một tuổi mà cái gì cũng biết. Những lúc như thế, hai chị em thường dọn dẹp gian phòng và ôn lại kỉ niệm về mẹ ...
"Tao với mày, 2 con người xa lạ. Dù rằng cấp 3 mày học A1 còn tao học A2, mà 2 lớp còn sát vách nhau nữa chứ. Thế nhưng 3 năm cấp 3 tao không hề biết gì về mày trừ cái tên. Tên mày thì như tên con gái còn tên tao thì như tên con...
Mùa thi đến, chuyện đi lại, ăn, ở là nỗi lo không chỉ của các thí sinh mà còn là của các bậc phụ huynh. Chính vì thế lời yêu thương ra đời với mong muốn chia sẻ những khó khăn ấy....
Có 1 doanh nhân nhân ngày 8/3 đến cửa hàng hoa mua 1 bó hoa tặng cho mẹ của anh ta. Nhưng vì nhà mẹ anh quá xa thành phố nên anh đã nhờ chủ tiệm hoa chuyển giúp anh bó hoa đến tận nhà của mẹ anh ta, anh ta sẽ trả thêm tiền.
Một tình thương cao cả, một tấm lòng quá đẹp, đọc qua tôi hình như nghe và thấy.. ẩn hịện hình ảnh người dàn bà dịu hiền, lam lũ trong gió sớm, chiều mưa.. để làm trọn vẹn một tình người..miột tình thương thật là bao la, sâu rộng…...
Đêm tháng Hai lạnh. Tôi đứng bên cửa sổ trong căn phòng ấm áp, nhìn mọi người đi lại như những đốm nhỏ trên các con phố, cảm thấy tiếc cho họ. Tại sao họ không trở về nhà? Họ định đi lang thang suốt đêm như vậy sao?